Chủ Nhật, 25 tháng 10, 2015

20.    Hồn quê

Bạn tôi xây mấy tầng lầu
Đời lên cao những lúc sầu nhớ tôi
Ta như cánh hạc lừng trời
Chênh vênh biển, bập bềnh nơi cuối ghềnh.
Vỉa hè tôi ngắm mông mênh
Thấy trời thấp xuống sao đêm mờ mờ
Xa nhau từ thủa mộng mơ
Bạn đi ngày ấy, ai chờ chân đê
Những đêm mưa gió – lũ về
Sóng cồn đê rạn – hồn quê phạc phờ
Đông đi, xuấn đến, hạ chờ
Bờ tre thay lá vẫy cờ gọi chim
Miền xa nơi ấy bạn tìm
Phận hèn quê trở thành miền riêng tôi.
Lũ qua để lại bãi bồi.
Cánh đồng xanh mãi chân trời tóc tơ
Sông quê sói lở đôi bờ
Ngày xưa chảy dọc – bây giờ chảy ngang
Con đò đi cứ dùng dằng
Nửa đi, nửa ở, nửa không tới bờ
Ngắm ngân hà, ngỡ mình mơ
“Hồn quê đang ở bến bờ trăng sao”*

                                                              1980
___________________________________________________

* Câu này của tác giả nào không nhớ rõ.

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét