Chủ Nhật, 25 tháng 10, 2015

31.  Bầu trời riêng con
(Tặng những người mẹ có con đến tuổi trưởng thành)

Bầu trời trong bụng mẹ
Là giấc mơ êmj
Bầu trời ấy dòng sông quê vời vợi
Đàn cò bay lả lướt bóng hoàng hôn
Có tiếng ru hời trong gió mùa thu
Đàn bướm lượn chập chờn hoa cúc trắng
Bầu trời ấy cóc hú mèo vờn nắng
Có tiếng hạt nảy mầm tí tách gọi mùa xuân
Có bóng mẹ trên những cánh đồng gieo những mầm xanh.
Chin tháng mười ngày
Con chờ lâu quá
Cón tự xé bào thai
Mẹ nấc lên những cơn đau quằn quại
Mẹ lịm đi những cơn đau sinh tử
Tách cỏna con chưa thấy bầu trời
Khoai sắn độn mỳ, rau muống chấm tương
Sữa mẹ nuôi con từ muối và nước mắt.

Bố con đi đánh giặc
Mãi mười năm chưa về
Mẹ lần hồi trên dòng sông quê
Tìm cho con chú của non nhiều gạch
Mẹ chả tìm được gì ngoài quả bóng bàn nho nhỏ
Lừa con quả trứng ngày nào
Mười mấy năm Mẹ chưa giám ngủ say
Lo con ăn khi bài toán khó
Lo con ngủ trước những lần thi cử
Lau cầu thang lo những bước con đi
Hai mươi năm rồi – con chưa là người lớn
Bạn con rủ tìm một niềm ước mơ
Dọc triền sông ở phía trời xa
Khi đời con chưa có cánh buồm nâu.
Mẹ nghe nói Mẹ vui nhiều lắm
Mẹ cười nước mắt  bờ môi
Khi khoảng trời chia đôi
Nửa của Mẹ hướng về tổ tiên
Nửa của con giành bạn con rồi
Dòng sông nào cũng bên lở bên bồi
Con thuyền nhỏ cập bến bờ đâu đó
Bờ của mẹ là bờ hiện thực
Bờ của con xanh thẳm xa vời.

Con bước đi…
Mẹ chẳng giữ được rồi
Nếu con thấy bạn đời tin cậy
Bầu trời ấy nếu chỉ một mình bạn con nhìn thấy
Thì con nên lau lại kính mình
Khi nào con sờ được đám mây xanh
Ấy mới là hiện thực
Đừng nghe bạn hát bầu trời xa xôi đầy tuyết trắng 
Khi con thuyền chưa có cánh buồm riêng
Trước khi lên đường tìm bến tương lai
Con nên cân nhắc kỹ hành trang
Giữa đường có phải trở về bến cũ hay không?
Bến ấy lúc bấy giờ bố mẹ đã đi xa…


Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét