Một quán nhỏ
tròng trành trên ao nước
Đội tranh tre
ngơ ngác đứng bên đường
Tôi dựng quán
chơi ván đời thua được
Người qua đường thương hại kẻ tha phương.
Ván cầu vào
Bập bênh, nghiêng ngả
Ván cầu ra
ước vọng chông chênh
Nước vây kín, tràn hai bậc cửa
Rau muống dài vươn ngọn ngó hai bên.
Đi làm về vợ tôi thường ra quán
Tát nước lùa lũ ếch nhái xa ao
Hoàng hôn đến trăng vàng gom chúng lại
Và muôn loài hòa tấu bản đồng dao.
Đường rộng hẹp vỉa hè ve lột xác
Quán đau mình khập khểnh giữa chiều mưa
Hai người lính nhìn con đường sẽ lớn
Vợ tôi vui nước mắt chảy hai hàng.
Qua khói lửa là thương trường phố thị
Xa đường cày gồng ghánh nỗi gian truân
Thương quán nhỏ nhớ bản hòa tấu cũ
Hai ván cầu nghiêng ngả thuở hàn vi.
8/2004
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét