Loáng một chiều đường bỗng gặp nhau
Không quen chẳng hỏi một đôi lời
Mắt nhìn qua gió mưa ướt tóc
Kính cận anh cầm sắp đánh rơi.
Cứ ngỡ đi qua đã biết rồi
Đâu ngờ dan díu sơi mưa dai
Một đầu em ướt – đầu anh ướt
Xe cả hai người bỗng xẹp hơi.
Vá thì cũng vá có sao đâu
Quán nước ven đê chuyện tầm phào
Con đường có lẽ xui ta gặp
Nối sợi tơ trời để ướt lâu.
2003
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét