Đến hôm nay anh vẫn đi tìm
Lời nói ấy ngọc ngà không tỳ vết
Thời gian trôi nỗi nhớ còn đọng lại
Về một đêm hè ngôi sao lặng lẽ bay…
Em ở dâu Minh Hóa * trập trùng
Nơi nào em vùng quê sơn cước?
Em ở đâu, không lời hẹn ước
Mà hôm nay anh vẫn đi tìm
Anh cứ mơ về một ngày mai
Vẫn vẹn nguyên ngọc ngà không tỳ vết
Cô sơn nữ thiên thai vùng sơn cước
Sẽ mãi còn giữa bão gió triền miên
Anh đã đi tìm em xuyên suốt mọi miền
Những túp liều xiêu, dáng mẹ gầy hao khuyết
Những gương mặt người nhựa men bóng loáng
Cứ xem vào hình bóng chập chờn đêm
Đang ở đâu em gái trinh nguyên
Có còn nuột nà không mầu tì vết
Hay giữa đường đời nơi nào hoan lạc
Căn phòng nào thác loạn thâu đêm?
Xin một lời kêu giữa thiên nhiên
Rằng cây xanh vẫn muôn màu thắm lá
Rằng ngọc ngà không hề hoen ố
Đọng mãi về một miền sơn cước xa xôi.
Quảng Bình, 7/11/2013
( Minh Hóa*: địa danh thuộc vùng núi tỉnh Quảng Bình)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét